"Các
người chớ quên, chính nước lớn mới làm những điều bậy bạ, trái đạo.
Vì rằng
họ cho mình cái quyền nói một đường làm một nẻo.
Cho nên
cái hoạ lâu đời của ta là hoạ nước Tàu.
Chớ coi
thường chuyện vụn vặt nảy ra trên biên ải.
Các
việc trên, khiến ta nghĩ tới chuyện khác lớn hơn.
Tức là
họ không tôn trọng biên giới qui ước.
Cứ luôn
luôn đặt ra những cái cớ để tranh chấp.
Không
thôn tính được ta, thì gậm nhấm ta.
Họ gậm
nhấm đất đai của ta, lâu dần họ sẽ biến giang san của ta
từ cái
tổ đại bàng thành cái tổ chim chích.
Vậy nên
các người phải nhớ lời ta dặn :
"Một
tấc đất của Tiền nhân để lại,
cũng
không được để lọt vào tay kẻ khác".
Ta cũng
để lời nhắn nhủ đó như một lời di chúc cho muôn đời con cháu".
Đọc
lại nghĩ mà kinh, vì hơn 700 năm trước mà vua Trần Nhân Tông (1258 - 1308) đã nhìn thấy hiểm họa “cốt lõi”
của dân tộc. Thế mà ngày nay con cháu người nhiều kẻ như mù. Thật đáng trách!