Sáng nay, 9/10/2014, nghe các diễn viên Vờ Tờ Vờ trong chương
trình Chào buổi sáng điểm qua những thành tựu 60 năm giải phóng Hà Nội (thực ra là tiếp quản, chứ giải phóng quái gì, lịch sử sờ sờ ra đó mà vẫn xoen xoét dối trá. Bố khỉ!) nghe mà ngượng! Nào là từ một chiếc cầu duy nhất bắc qua sông Hồng khi đoàn quân giải
phóng (tiếp quản) thủ đô tiến vào Hà Nội, bây giờ trên sông Hồng đã có thêm bao nhiêu chiếc
cầu to đẹp hiện đại hơn. Nào là đường xá trước kia bé nhỏ loanh quanh, giờ thì dài
rộng thênh thang, xe cộ như mắc cửi. Nào là Hà Nội xưa kia bé tẹo chỉ vài ba
trăm ngàn dân, bây giờ thì mở rộng vài ba chục lần, dân số sáu, bảy triệu người…
Nghe thế ông bạn mình vừa về hưu, tròn 60 tuổi cũng điểm
lại thành tựu của mình rằng: 60 năm trước mới sinh đỏ hỏn có 2 ký giờ đã tăng
lên 60 ký, lúc đó “thằng nhỏ” còn bé xíu giờ cũng to đùng, hùng dũng sang trọng,
rậm rạp râu ria. Xưa mới đẻ chưa nghe bác sĩ nói gì, nay các bác sĩ đã dõng dạc
tuyên bố huyết áp, mỡ máu, cholesterol, men gan… đều tăng vùn vụt…
Nghe các diễn viên Vờ Tờ Vờ “tự sướng” trên tinh thần cao cả của
A.Q (Lỗ Tấn), mình chợt hỏi sao nó không so sánh 60 thành tựu của Hà Nội với Bangkok, Jakarta,
Hong Kong, Singapore, Manila, Kurla Lumpur hay Seoul nhỉ? Ông bạn tôi đập bàn phán ngay: Ai cho phép so sánh với bọn tư bản đang giãy chết dành đành đạch đó... Láo... Láo...