Chủ Nhật, 2 tháng 12, 2012

Văn hoá cổ động


Có lẽ chỉ duy nhất Việt Nam ta, hoặc cùng lắm là Bắc Triều tiên nữa, là có cảnh cổ động viên mang theo hình lãnh tụ vào sân bóng. Có thể có người cho đó là một nét đẹp văn hoá, thể hiện tinh thần dân tộc, lòng kính yêu lãnh tụ. Và họ lấy hình ảnh lãnh tụ làm biểu tượng để kêu gọi, động viên các cầu thủ hoặc để kêu gọi lòng tự hào dân tộc, thống nhất hành động của các cổ động viên…

Gì thì gì nhưng tui cứ cảm thấy "lấn cấn" thế nào ấy, bởi ngoài ta ra chẳng có cổ động viên nước nào mang theo hình lãnh tụ đi cổ động thể thao cả. Như vậy chẳng lẽ những người dân nước khác không biết yêu kính lãnh tụ của họ, hoặc họ không có lòng tự hào dân tộc?

Bác Hồ đã yên nghỉ xin hãy để bác nghỉ yên, đứng lôi kéo bác vào những chuyện vui chơi giải trí, nơi mà nhiều người còn xem như chiếu bạc để ăn thua, thậm chí có khi còn là nơi của những hành vi bạo lực côn đồ giữa những đám cổ động viên kém văn hoá.

Còn nhớ SeaGames 25 ở Lào, các cổ động viên ta cũng có "truyền thống" mang theo hình lãnh tụ để cổ vũ cho đội tuyển bóng đá, nhưng rồi lại “lôn xộn, mất trật tự và hung hãn” khiến các bạn Lào phải từ chối thẳng thừng không bán vé cho cổ động viên Việt Nam. Thế là càng ê chề nhục nhã và thế là “yêu nhau thì lại bằng mười phụ nhau” !