Thứ Ba, 30 tháng 9, 2014

Lời con gái gửi bố iu trước ngày về hưu

“Em ơi có bao nhiêu, 60 năm cuộc đời….thế là thế, đời sống không là bao”. Cuộc đời vốn là ngắn ngủi, chớp mắt đó mà đã bao nhiêu biến cố xảy ra, vật đổi sao dời. Kiếp người theo vận số đất nước đã ba chìm bảy nổi. Ta nhìn lại trên đầu ta vẫn còn mái nhà, trong bếp vẫn còn hũ gạo đầy, con cái ngoan ngoãn nay đã thành người. Ta tự hỏi kiếp người như vậy có gì để oán trách.

Ta ngẫm lại mình sống trên đời cái gì là quý nhất nếu không phải là cái tiếng để lại. Hùm chết để da mà, ta tự nhủ. Bao nhiêu năm lăn lộn trên đường đời, người ta thương mình cũng nhiều mà người ta ghét mình cũng không ít. Thì đúng rồi, thanh giả tự thanh mà, làm sao chiều hết ý thế gian. Miễn sao tối về gác tay lên trán ngủ yên giấc không hổ thẹn với chính mình và gia đình. Và ta tự nhủ cả đời ta đã làm được việc đó.

Bao nhiêu thế hệ học trò đã ra trường và thành người. Dù không phải là người lái đò ta cũng có công xây cái thuyền cho vững chãi. Một cái thuyền dù ta không còn là người bảo trì bảo dưỡng ta vẫn tin chắc sẽ còn mạnh mẽ vượt sóng trong tương lai. Nghĩ tới đó ta đã đủ mãn nguyện trao lại trát cầm quân cho người kế nhiệm.

Tre già măng mọc, sinh lão bệnh tử, quy luật đất trời đã định vậy. Ta vẫn sống thuận theo quy luật bất di bất dịch và hạnh phúc rằng nay ta đã làm tròn nhiệm vụ ta được giao phó để có thể vui vẻ sống cho chính mình, để theo đuổi những đam mê thời trẻ mà có thể vì trách nhiệm ta đã không thể theo đuổi. Ta hạnh phúc mà nghĩ rằng rồi đây ta sẽ ngấu nghiến những quyển sách hay trong một buổi trưa hè hay vi vu đạp xe vào buổi sớm mai hít thở căng tràn lồng ngực với hơi thở của sự tự do tự tại. Hay ta có thể ôm máy ảnh đi lang thang trên những nẻo đường quen thuộc và chộp lại các góc phố vừa quen vừa lạ mà cơm áo gạo tiền thường nhật đã khiến ta bỏ qua. Ta hạnh phúc biết mấy khi ta có thể viết nhiều hơn, và cảm xúc sẽ không bị vấy bẩn bởi những con người ngu lâu khó đào tạo.

Con tằm suốt đời nhả tơ phục vụ cho đời. Ta cũng đã cống hiến tuổi trẻ cho công việc, cho đàn em. Một cuộc đời như thế, ta tự nhủ, cũng không uổng kiếp người.

Ta hạnh phúc.

(Nguyên văn e-mail, không khác một dấu)