Thứ Tư, 16 tháng 12, 2009

Nhà thờ chánh tòa Bà Rịa

Ngôi giáo đường cổ kính không còn nữa
Vài năm trước, Bà Rịa còn ngôi nhà thờ rất đẹp được đức Cha người Pháp Errard cho khởi công xây dựng từ năm 1887. Người Bà Rịa đi đâu cũng tự hào về ngôi nhà thờ tồn tại hơn trăm năm mà vẫn vững bền, nguyên vẹn với thời gian. Nó mang vẻ uy nghi của chốn tôn nghiêm, trong nét đẹp cổ kính của kiến trúc Roman phương Tây mà vẫn tạo cảm giác thân thiện, gần gũi của một ngôi nhà chung, hài hòa giữa một không gian đô thị nhỏ miền Đông Nam bộ.
Nhưng từ khi giáo phận Bà Rịa được thành lập, tách ra từ giáo phận Xuân Lôc, 22/11/2005, giáo dân chưa kịp hưởng trọn niềm vui với Sắc chỉ Tông tòa thiết lập tân giáo phận, thì sau đó ít lâu, bỗng dưng người ta thấy ngôi nhà thờ cổ kính ấy bị đập bỏ để xây dựng ngôi nhà thờ chánh tòa của tân giáo phận Bà Rịa theo lối kiến trúc hiện đại hoành tráng với hàng trăm tỷ đồng.

Nào những ô cửa ghép bằng thủy tinh đủ màu sắc khắc họa những hình ảnh, sự tích trong kinh thánh được đặt từ Ý; nào là bộ chuông sáu cái được đúc từ Đức; rồi những phiến đá cẩm thạch, hoa cương được lôi về từ mọi miền đất nước để ốp tường, lót cầu thang, trang trí, làm trụ rào; rồi những đồ gỗ nội thất có giá hàng chục triệu đồng cho mỗi cái; rồi tranh ảnh, tượng thánh, bệ thờ, đèn chùm … 
Nhà thờ chánh toà mới đang xây dựng
Dự kiến thời gian xây dựng là ba năm, đến giữa năm 2010 sẽ hoàn thành ngôi nhà thờ hoành tráng này và lại tiếp tục khởi công xây dựng tòa nhà cho vị giám mục tiên khởi của giáo phận cũng hoành tráng không kém ngay bên cạnh. Nhà thờ mới to thế nhưng giáo dân sao chẳng thấy vui. Buổi sáng nhìn những cụ ông, cụ bà đi lễ nhất, lưng họ như còng xuống hơn và giữa sự phô phang về đường nét, hình khối với những mái vòm, cột, tháp cao vút của ngôi nhà thờ mới, bóng dáng họ sao trở nên nhỏ nhoi, lạc lõng đến tội nghiệp! Phải chăng vì những gánh nặng mà họ phải oằn lưng chịu đựng? Nhiều người bảo giáo dân còn nghèo, thậm chí có người không có nổi miếng đất cắm dùi, phải chạy ăn từng bữa, con cái nhếch nhác, thất học thì có nên xây ngôi nhà thờ to lớn một cách lãng phí như thế không? Bởi kinh phí xây dựng phần lớn đều trông chờ vào sự đóng góp của giáo dân qua các đợt vận động những viên gạch vàng, viên gạch bạc … Nhà thờ đã kêu gọi thì giáo dân ắt phải mở hầu bao đóng góp, nhưng liệu mấy ai biết rằng trong thời buổi suy thoái kinh tế toàn cầu hiện nay thì mỗi đồng tiền của họ đều thấm đẫm vị mặn của mồ hôi và cả nước mắt? Chẳng hiểu đức giám mục và các cha nghĩ gì? Chắc các ngài chưa thấu được dân tình, hay các ngài cũng đang mang căn bệnh thời đại: bệnh thành tích, thích làm những công trình kỳ vĩ, bự sự để đua chen cùng 25 giáo phận khác trong cả nước, và cũng để người đời qua đó mà ghi nhớ thời trị vì của các ngài?
Nếu quả vậy thì cũng đành cúi đầu: “Xin Chúa thương xót chúng con, Amen!”.