Thứ Hai, 20 tháng 12, 2010

ATM = Ai Thiếu Mày?

Từ khi có quy định các cơ quan xí nghiệp trả lương công nhân viên chức qua thẻ ATM cũng lắm chuyện vui buồn.

Vui vì từ chỗ hàng tháng dắt díu nhau đến gặp bà thủ quỹ xin ký tên nhận tiền lương, đếm tới đếm lui, rồi lại rụt rè xin đổi mấy đồng tiền rách thì nay lại đi gặp cái máy. Cái máy tuy lạnh lùng nhưng lúc nào cũng có mặt tại chỗ và luôn trả những đồng tiền phẳng phiu, sạch sẽ, còn bà thủ quỹ hay quạu cọ thì lúc có lúc không, chờ đợi lãnh được mấy đồng lương rách đôi khi cũng phát mệt.

Cái hay nhất là các đấng mày râu nhà ta nhờ có cái thẻ mà thỉnh thoảng ém vợ dăm ba đồng để cuối tuần tụ tập lai rai với nhau mà không sợ vợ biết và rình mò lột sạch. Dĩ nhiên đối với những bậc chính nhân quân tử nếu vì "kính thê như mẫu" mà nộp cả thẻ lẫn password thì không nói, còn những anh còn chút “lương tri” hẳn là thấy tiện lợi hơn chút chút. Hơn nữa xài cái anh ATM cũng đỡ sợ bị kẻ gian móc túi lại còn ra dáng văn minh đô thị lắm chớ. Tui nhớ có lần đi rút tiền, gặp mấy chị ở quê ra cứ ngó lom lom rồi suýt xoa ra chiều thán phục lắm.

Nhưng thiệt tình mà nói không phải lúc nào thằng ATM này cũng làm người ta dễ chịu đâu. Bực nhất là khi buồn tình chi đó nó lại nuốt luôn cái thẻ, thế là lại phải mất thời gian đi trình đi báo. Hoặc quê độ hơn là khi tài khoản mình chỉ còn vài ba trăm lẻ mà nó lại toàn tiền chẵn mệnh giá năm trăm thì coi như chịu thua. Còn cái đáng ghét nhất là tuần nào cũng có một vài ngày nó khó ở, mà khó ở thì nó lại thông báo: "Máy ATM tạm thời ngừng phục vụ. Chân thành xin lỗi quý khách". Thử hỏi: anh làm nhiệm vụ giữ tiền cho người ta, mà khi người ta cần thì anh lại xin lỗi không trả, thì còn ra thể thống gì nữa. Cái đó có khác gì chiếm dụng vốn người khác, mà đã chiếm dụng vốn là phạm luật rồi. Thế nên có người mới gọi đùa ATM là Ai Thiếu Mày, nghĩa là anh giữ tiền của người ta nhưng khi người ta cần thì anh không trả mà còn hỏi ngang ngược hỏi lại: Ai thiếu mày (mà đòi). He he!