Thứ Năm, 22 tháng 12, 2011

Bác Kim?


Mai sau xem lại hình ảnh này họ sẽ nghĩ gì?
Không hiểu đây là tình cảm chân thật của người dân Bắc Hàn hay là chương trình khóc thương tập thể theo chỉ đạo của nhà nước? Nếu khóc theo chỉ đạo thì cũng chẳng có gì là lạ ở đất nước này, còn nếu khóc thiệt tình thì có lẽ bác Kim kia phải người đức độ, tài năng đã đạt đến mức tuyệt đỉnh, mà đỉnh cao của cái tuyệt đỉnh đó là lèo lái con thuyền Bắc Hàn từ nô lệ đói nghèo cập bến bờ của vinh quang và hạnh phúc, khiến Bắc Hàn trở thành một đất nước kiểu mẫu về mọi mặt và được cả thế giới ngưỡng mộ. Chỉ có thế mới lý giải được vì sao khi bác Kim chết người dân Bắc Hàn lại khóc than đau đớn vật vã còn hơn cha chết mẹ chết đến thế! Nhưng kìa sao những người này đau thương vật vã trước ống kính thế mà xa xa đám đông kia vẫn lặng lẽ xếp hàng đứng nhìn? Họ là diễn viên quần chúng còn mấy người này là tài tử chính đang diễn chăng?

Nhưng chắc hẳn bất kỳ người nào nếu đầu óc còn minh mẫn và có chút thông tin thì không thể nào tin rằng Bắc Hàn là đất nước của giàu có và dân chủ, dù chỉ là 1% ý nghĩa của những khái niệm cũ kỹ đó! Thế nên nhìn người dân Bắc Hàn khóc mà thương cho họ, thương cho mấy chục triệu con người bị bưng bít trong u mê nghèo đói. Tội lỗi này thuộc về bác Kim nhà ta, người mắc bệnh hoang tưởng vĩ cuồng, luôn cho rằng đất nước do cha con bác thay nhau trị vì là cái nôi vĩ đại của văn minh loài người. Sự tai hại một khi niềm tin sai lệch là vô bờ bến. Chợt nhớ chuyện ngụ ngôn ếch ngồi đáy giếng.