Thứ Tư, 9 tháng 3, 2011

Chuyện lớn, chuyện nhỏ?

Người ta đội mưa đội gió để theo dõi tình hình cụ rùa

Cả nước như đang lên cơn sốt về chuyện cụ rùa hồ Gươm bị ghẻ lở đầy mình. Để cứu cụ, người ta thành lập cả một Uỷ ban hẳn hoi, gồm những vị chức sắc chính quyền, những thương gia thành đạt, những nhà khoa học uyên thâm... để vạch lộ trình, lên phương án quây bắt, chữa trị và chăm sóc cho cụ rất ư là kỳ khu. Không hiểu nếu may mắn chữa lành vết thương thì cụ rùa nhà ta còn sống được bao lâu nữa và tuổi thọ của dòng họ nhà cụ là bao nhiêu, chẳng lẽ có thể thoát khỏi cái vòng tuần hoàn sinh-lão-bệnh-tử ư? Chẳng cần biết đến điều đó, họ đau xót, cuống cuồng chỉ vì vai trò tâm linh của cụ trong truyền thuyết hồ Gươm, nhiều người khẳng định rằng cụ chính là rùa thiêng, là linh hồn của Hồ Gươm và không thể hình dung thủ đô Hà Nội như thế nào nếu không còn cụ (?). Cụ thiêng thế nên người ta cho rằng cứu cụ là việc lớn, cần kíp phải làm và do đó mọi tin tức liên quan đến sức khoẻ của cụ luôn được các báo đài đưa tin kịp thời để dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra... rất ư là dân chủ!


Vâng, còn ba cái chuyện như thằng Trung Quốc (chứ không phải thằng Hải Nam) liên tục vi phạm chủ quyền của ta ở quần đảo Trường Sa; rồi chuyện giá xăng, giá điện, giá gaz, giá đủ thứ ... tăng đồng loạt, khiến dân tình khốn đốn... chỉ là chuyện nhỏ, lẻ tẻ như ba cái mụn ghẻ, chẳng có gì mà ầm ĩ!

Hoan hô tinh thần lạc quan vô bờ bến của dân ta!