Thứ Sáu, 30 tháng 4, 2010

Sân si

Tui tắp vô một quán nước mía lề đường hỏi thăm nhà người bạn, một cha tóc muối tiêu, mặt nhăn nhúm, già chát trả lời: “Chú cứ đi thẳng, tới ngã tư quẹo phải là tới”. Mình nghĩ bụng: “Thằng cha này tự tin ghê nơi, dám gọi mình bằng chú, bộ nó không biết mình lớn tuổi hơn nó chắc?”. Tui cảm ơn rồi định đi nhưng nghĩ sao lại gọi ly nước mía ngồi uống.
Uống xong ly nước mía, tui gọi tính tiền. Cũng thằng cha tóc muối tiêu, mặt nhăn nhúm, già chát lúc nãy ra lấy tiền rồi lại mang  tiền dư lại trả và nói: Chú cho con gửi tiền thối!”. Chèng đéc ơi, thằng này bộ tưởng nó còn trẻ lắm sao mà dám xưng con với mình. Bộ tau già cỡ đó rồi hả mày? Thiệt bực mình.
Đến nhà người bạn, kể chuyện bực mình này, bạn tui cười rung râu: “Sao sân si dữ vậy cha”. Tui sửng cồ: “Tau ... tau mà sân si hả?”.