Thứ Tư, 8 tháng 4, 2009

Một mình

Lâu lâu đọc lại Nguyễn Bính lại thấy Cụ hay, tài tình và sáng tạo quá! Chỉ vài câu, vài chữ là đã có thể trang trải đến tận cùng cái cô đơn của người nghệ sĩ. Cô đơn đến chua xót, đau đớn... Thích quá nên xin trích lại để thỉnh thoảng một mình nhắm nháp chơi:


Có lần tôi thấy một người đi
Chẳng hiểu về đâu nghĩ ngợi gì
Chân bước hững hờ theo bóng lẻ
Một mình làm cả cuộc phân ly
(Những bóng người trên sân ga)


Tết này chưa chắc em về được
Em gửi về đây một tấm lòng
Năm này, ồ, thế mà vui nhỉ
Những một mình em uống rượu nồng
(Xuân tha hương)


Người có đôi ta rất một mình
Phong trần đâu dám mắt ai xanh
Đêm nay giăng rụng về bên ấy
Gác trọ còn nguyên gió thất tình
(Một mình)